Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

Salty coffee

He met her at a party. She was so outstanding. There were many guys chasing after her while he was so normal. Nobody paid any attention to him.

At the end of the party, he invited her to have coffee with him. She was surprised but she accepted the offer out of politeness. They sat in a nice coffee shop and he was too nervous to say anything. She felt uncomfortable and thought to herself, "Please, let me go home..."

Suddenly he asked the waiter, "Would you please give me some salt? I'd like to put it in my coffee."

Everybody stared at him for his strange request! His face turned red but still, he put the salt in his coffee and drank it. She asked him curiously, "Why do you add salt to your coffee?" He replied, "When I was a little boy, I lived near the sea. I liked playing in the sea where I could feel the taste of the sea which is just like the taste of the salty coffee. Now every time I have the salty coffee, I always think of my childhood and my hometown. I miss my hometown so much. I miss my parents who are still living there."

While saying that, tears filled his eyes. She was deeply touched. That must have been his true feelings from the bottom of his heart. A man who can express his homesickness must be a man who loves home, cares about home and takes responsibility of his home... Then she also started to talk about her faraway hometown, her childhood and her family.

That was a really nice talk and also a beautiful beginning to their story. They continued to date. She found that he was actually a man who meets all her criteria of a good partner; he had tolerance, was kind hearted, warm and careful. He was such a good person but she almost missed him! Luckily, his salty coffee brought them together! The story became like every other beautiful love story where the princess married the prince and they lived a happy life together... And every time she made coffee for him, she put some salt in the coffee as she knew that's the way he liked it.
 
After 40 years, he passed away and left her a letter which said, "My dearest, please forgive me, forgive my whole life's lie. This was the only lie I said to you - the salty coffee. Remember the first time we dated? I was so nervous that I actually wanted some sugar but I said salt. It was hard for me to change what I said so I just went ahead. I never thought that could be the start of our communication! I tried to tell you the truth many times in my life, but I was too afraid to do that as I have promised not to lie to you about anything... Now I'm dying and I'm no longer afraid of anything so I wish to tell you the truth. I don't like the strange bad taste of salty coffee... But I have had salty coffee for my whole life! Since I knew you, I never felt sorry for anything I had ever done for you. Having you with me is my biggest happiness throughout my whole life. If I can live for the second time, I would still want to know you and be with you for my whole life even though I would have to drink the salty coffee again."

Her tears made the letter totally wet. Someday, someone asked her, "What's the taste of salty coffee?" She replied, "It's sweet."

Phần dịch:

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất nổi bật. Nhiều chàng trai trong buổi tiệc để ý đến cô, trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai chú ý tới. Khi buổi tiệc kết thúc, chàng trai mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên nhưng vì lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một tiệm cà phê nhỏ xinh xắn. Chàng trai lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cảm thấy không thoải mái. Cô gái thầm nghĩ: “Xin hãy để tôi về.”
Bỗng nhiên chàng trai gọi người phục vụ:
- Xin cho ít muối để tôi cho vào cà phê!

Mọi người xung quanh nhìn chằm chằm vào chàng trai, thật kỳ lạ. Chàng trai đỏ mặt nhưng vẫn múc muối cho vào cốc cà phê và uống.

Cô gái tò mò hỏi:
- Sao anh có sở thích như thế?

Chàng trai giải thích:
- Khi còn nhỏ, tôi sống gần biển. Tôi thích chơi đùa trên biển. Tôi có thể cảm nhận mùi vị của biển, mặn và chát đắng, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ về tuổi thơ, nhớ về miền quê của mình. Tôi nhớ miền quê rất nhiều. Tôi nhớ cha mẹ mình, họ vẫn còn sống nơi đó.

Nói xong, nước mắt ngấn đầy trong mắt của anh. Cô gái thực sự cảm động. Đó là những cảm xúc thật của anh, xuất phát từ đáy con tim. Một người đàn ông có thể kể về nỗi nhớ nhà thì chắc hẳn phải là người yêu gia đình, quan tâm và có trách nhiệm với gia đình. Nên cô gái bắt đầu trò chuyện, kể về miền quê xa xôi, về thời thơ ấu và gia đình của cô. Đó thật sự là một cuộc nói chuyện thú vị và cũng là sự khởi đầu tuyệt vời cho câu chuyện của họ. Họ tiếp tục hẹn gặp nhau. Cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất độ lượng, tốt bụng, ấm áp và chu đáo. Anh là một chàng trai tốt, chỉ chút nữa thôi là cô đã mất anh. Cô đã tìm được người đàn ông của mình qua cốc cà phê muối. Cảm ơn cốc cà phê muối của anh!

Câu chuyện đến đây giống như những chuyện tình đẹp khác: “công chúa” đã tìm được “hoàng tử” và họ cưới nhau, sống rất hạnh phúc.

Những lúc cô gái pha cà phê cho chàng trai, cô đều bỏ muối vào cốc cà phê vì cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy.

Sau 40 năm, người chồng qua đời, để lại cho người vợ một bức thư.

“Gửi vợ yêu dấu của anh, xin em hãy tha thứ cho anh, tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất – về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên chúng ta hẹn nhau không? Lúc đó anh quá lo lắng. Thật ra anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tự nhiên, tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê. Anh chưa bao giờ nghĩ điều đó lại khởi đầu cho buổi trò chuyện của chúng ta! Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh quá lo sợ để có thể nói cho em biết. Và anh đã tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ dối gạt em bất cứ điều gì nữa.

Bây giờ anh đã đi thật xa, anh chẳng còn gì để lo sợ nữa nên anh nói sự thật này với em: Anh không thích uống cà phê muối. Mùi vị của nó kỳ quặc kinh khủng nhưng anh đã uống những cốc cà phê muối cả đời. Từ khi biết em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc bất cứ điều gì anh làm cho em cả. Có em bên anh là niềm hạnh phúc lớn nhất cả đời anh. Nếu được sống lần thứ hai, anh vẫn muốn được biết em và có em làm vợ, dẫu cho anh phải uống cà phê muối lần nữa.”

Nước mắt người vợ rơi ướt đẫm lá thư.

Ngày nọ có người hỏi người vợ rằng: “Cà phê muối có vị thế nào?”

Người vợ trả lời: “Ngọt lắm!”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét