There was this guy who believed very much in true love and decided to take
his time to wait for his right girl to appear. He believed that there would
definitely be someone special out there for him, but none came. Every year at
Christmas, his ex-girlfriend would return from Vancouver to look him up. He was
aware that she still held some hope of re-kindling the past romance with him. He
did not wish to mislead her in any way. So he would always get one of his girl
friends to pose as his steady whenever she came back. That went on for several
years and each year, the guy would get a different girl to pose as his romantic
interest.
So whenever the ex-girlfriend came to visit him, she would be led into
believing that it was all over between her and the guy. The girl took all those
rather well, often trying to casually tease him about his different girlfriends,
or so, as it seemed! In fact, the girl often wept in secret whenever she saw him
with another girl, but she was too proud to admit it. Still, every Christmas,
she returned, hoping to re-kindle some form of romance. But each time, she
returned to Vancouver feeling disappointed.
Finally she decided that she could not play that game any longer. Therefore,
she confronted him and professed that after all those years, he was still the
only man that she had ever loved. Although the guy knew of her feelings for him,
he was still taken back and have never expected her to react that way. He always
thought that she would slowly forget about him over time and come to terms that
it was all over between them. Although he was touched by her undying love for
him and wanted so much to accept her again, he remembered why he rejected her in
the first place-she was not the one he wanted. So he hardened his heart and
turned her down cruelly. Since then, three years have passed and the girl never
return anymore. They never even wrote to each other. The guy went on with his
life… still searching for the one but somehow deep inside him, he missed the
girl.
On the Christmas of 1995, he went to his friend’s party alone. "Hey, how come
all alone this year? Where are all your girlfriends? What happened to that
Vancouver babe who joins you every Christmas?", asked one of his friend. He felt
warm and comforted by his friend’s queries about her, still he just surged on.
Then, he came upon one of his many girlfriends whom he once requested to pose
as his steady. He wanted so much to ignore her ….. not that he was impolite,
but because at that moment, he just didn’t feel comfortable with those
girlfriends anymore. It was almost like he was being judged by them. The girl
saw him and shouted across the floor for him. Unable to avoid her, he went up to
acknowledge her.
"Hi… how are you? Enjoying the party?" the girl asked.
"Sure… yeah!", he replied.
She was slightly tipsy… must be from the whiskey on her hand. She
continued, "Why…? Don’t you need someone to pose as your girlfriend this
year?" Then he answered, "No, there is no need for that anymore…"
Before he can continue, he was interrupted, "Oh yes! Must have found a
girlfriend! You haven’t been searching for one for the past years, right?" The
man looked up, as if he has struck gold, his face beamed and looked directly at
the drunken girl. He replied, "Yes… you are right! I haven’t been looking for
anyone for the past years."
With that, the man darted across the floor and out the door, leaving the lady
in much bewilderment. He finally realized that he has already found his dream
girl, and she was… the Vancouver girl all along! The drunken lady has said
something that awoken him.
All along he has found his girl. That was why he did not bother to look
further when he realized she was not coming back. It was not any specific girl
he was seeking! It was perfection that he wanted, and yes… perfection!
Relationship is something both parties should work on. Realizing that he had let
away someone so important in his life, he decided to call her immediately. His
whole mind was flooded with fear. He was afraid that she might have found
someone new or no longer had the same feelings anymore… For once, he felt the
fear of losing someone.
As it was Christmas eve, the line was quite hard to get through, especially
an overseas call. He tried again and again, never giving up. Finally, he got
through…. precisely at 1200 midnight. He confessed his love for her and the
girl was moved to tears. It seemed that she never got over him! Even after so
long, she was still waiting for him, never giving up.
He was so excited to meet her and to begin his new chapter of their lives. He
decided to fly to Vancouver to join her. It was the happiest time of their
lives! But their happy time was short-lived. Two days before he was supposed to
fly to Vancouver, he received a call from her father. She had a head-on car
collision with a drunken driver. She passed away after 6 hours in a coma.
The guy was devastated, as it was a complete loss. Why did fate played such
cruel games with him? He cursed the heaven for taking her away from him, denying
even one last look at her! How cruel he cursed! How he damned the Gods…!! How
he hated himself… for taking so long to realize his mistake!! That was in
1996.
Phần dịch:
Có một chàng trai tin rất nhiều vào tình yêu chân thành và quyết định đợi chờ người con gái của mình xuất hiện. Anh tin rằng chắc chắn có một ai kia đặc biệt dành cho anh, nhưng chưa đến với anh.
Mỗi
mùa Giáng sinh, cô bạn gái cũ của anh lại từ Vancouver trở về tìm anh.
Anh biết rằng cô vẫn hy vọng nhen nhóm lại tình cảm với anh. Anh không
mong muốn lừa dối cô trong bất cứ trường hợp nào. Cho nên anh luôn chọn
một cô trong số bạn gái của mình để làm ra vẻ đây là bạn gái chính thức
của anh mỗi khi cô bạn gái cũ quay trở về.
Điều
đó diễn ra trong nhiều năm và mỗi năm anh lại chọn một cô bạn gái khác
cho thấy sở thích mơ mộng lãng mạn của mình. Có như vậy bất cứ khi nào
cô bạn gái cũ đến thăm anh, cô buộc phải tin rằng tất cả mọi thứ giữa cô
và anh đã chấm hết rồi.
Cô
gái đón nhận những điều này khá ổn, thường cố gắng như vẻ vô tình chọc
anh về những cô bạn gái khác nhau của anh hay đại loại gần giống như
thế! Sự thật thì cô thường lặng khóc mỗi khi trông thấy anh đi với cô
gái khác nhưng cô không đủ dũng khí để thừa nhận điều đó. Tuy nhiên, mỗi
mùa Giáng sinh, cô quay về, hy vọng nhen nhóm lại đôi chút tình cảm.
Nhưng lần nào trở về Vancouver, cô đều mang tâm trạng thất vọng.
Cuối
cùng cô quyết định không tiếp tục trò chơi này nữa. Cho nên cô giáp mặt
anh và tự nhận rằng sau ngần ấy năm, anh vẫn là người đàn ông duy nhất
mà cô đã từng yêu. Dù rằng đã biết tình cảm của cô gái giành cho mình
nhưng chàng trai lặng thinh không nói lại và không hy vọng rằng cô gái
sẽ phản ứng như thế nữa. Anh luôn nghĩ rằng cô gái sẽ từ từ quên anh dần
theo năm tháng và nhận ra mọi thứ giữa họ đã chấm hết. Dù rằng rung
động trước tình yêu bất diệt của cô gái giành cho anh và rất muốn chấp
nhận cô lần nữa nhưng anh nhớ lại tại sao mình từ chối cô ấy ở vị trí
đầu tiên – cô ấy không phải là người anh muốn. Anh khắc nghiệt với con
tim mình và tàn nhẫn khước từ cô. Kể từ đó đã 3 năm trôi qua và cô gái
không hề trở lại lần nào nữa. Họ thậm chí cũng không viết thư cho nhau.
Chành trai tiếp tục với cuộc sống của mình... vẫn tìm kiếm người duy
nhất ấy nhưng bằng cách này hay cách khác thì thật ra trong lòng anh nhớ
cô gái rất nhiều.
Vào
mùa Giáng sinh năm 1995, chàng trai đến dự tiệc một mình. “Êh, sao đến
đây có một mình vậy? Những cô bạn gái của cậu đâu rồi? Điều gì xảy ra
với em Vancouver đi với cậu mỗi mùa Giáng sinh?” một người bạn của chàng
trai hỏi. Anh cảm thấy ấm áp và thoải mái bởi những câu hỏi của anh bạn
về cô, anh lại dấy lên cảm xúc.
Sau
đó anh chợt thấy một trong số những cô gái đã từng một lần được anh nhờ
giả làm bạn gái của anh. Anh rất muốn phớt lờ cô ấy ... không phải anh
bất lịch sự mà bởi vì lúc này anh không cảm thấy dễ chịu với những cô
bạn gái đó chút nào. Có vẻ như anh đang bị họ phán xét. Cô gái trông
thấy anh và gọi anh thật lớn. Không thể tránh mặt nên anh bước đến chào
hỏi.
“Chào anh... anh khoẻ không? Bữa tiệc vui chứ?” cô gái hỏi.
“Chắc rồi... Đúng vậy!” anh đáp lại.
Cô gái hơi chếch choáng... chắc vì chai whiskey trên tay cô. Cô gái hỏi tiếp:
“Tại sao...? Anh không cần ai giả làm bạn gái của anh năm nay nữa à?”
Chàng trai trả lời:
“Không cần thiết phải như thế nữa...”
Trước
khi kịp tiếp lời, anh bị ngắt ngang “Ờ phải rồi! Chắc anh đã tìm được
bạn gái cho mình! Anh không tìm kiếm ai trong suốt những năm qua phải
không?” Chàng trai ngước nhìn lên, như thể bắt được vàng, khuôn mặt anh
rạng ngời và nhìn thẳng vào cô gái say. Anh đáp lời “Vâng...em nói rất
đúng! Anh đã không tìm kiếm ai trong suốt những năm qua.”
Vừa
nói anh vừa phóng nhanh ra khỏi căn phòng và đi mất, để cô gái ở lại
trong tâm trạng đầy hoang mang. Cuối cùng anh cũng đã nhận ra mình đã
tìm thấy cô gái trong mơ của mình và cô gái ấy ... ngay từ đầu chính là
cô gái Vancouver! Cô gái say đã nói đôi điều làm thức tỉnh anh.
Ngay
từ đầu anh đã tìm ra cô gái của mình. Đó là lí do tại sao anh không
buồn tìm kiếm gì nữa khi anh nhận ra cô gái không quay trở lại. Đây
không phải là cô gái riêng nào khác mà anh đang tìm kiếm! Đây là sự hoàn
hảo mà anh mong muốn; vâng ... sự hoàn hảo!
Mối
quan hệ là điều gì đó mà phải cả hai người cùng tạo nên. Nhận ra mình
đã để người quan trọng nhất đời mình ra đi, anh quyết định gọi điện ngay
cho cô gái. Tâm trí anh tràn ngập nỗi sợ hãi. Anh lo sợ rằng cô gái có
lẽ đã tìm được ai đó khác rồi hay tình cảm không còn như ngày xưa nữa...
Thêm một lần nữa, anh cảm thấy lo lắng sợ mất đi một ai đó.
Đó
là tối Giáng sinh nên đường dây khá bận để có thể liên lạc được, đặc
biệt là gọi đi nước ngoài. Anh cố hết lần này rồi lần khác nữa, không
ngừng. Cuối cùng anh cũng gọi được... chính xác là vào lúc nửa đêm 12
giờ tối. Anh thú nhận tình yêu của mình dành cho cô gái và cô gái cảm
động rơi lệ. Dường như cô vẫn chưa quên anh! Thậm chí sau bao nhiêu năm
dài, cô vẫn chờ anh, không từ bỏ hy vọng của cô.
Anh
rất phấn khởi khi gặp cô và để bắt đầu một chương mới của đời họ. Anh
quyết định bay đến Vancouver để sống với cô. Đó sẽ là thời gian hạnh
phúc nhất của đời họ! Nhưng thời gian hạnh phúc của họ thật ngắn ngủi!
Hai ngày trước khi anh sắp bay đến Vancouver, anh nhận được điện thoại
của cha cô gái. Đầu cô gái bị đập vào xe trong vụ va chạm với một gã lái
xe say xỉn. Cô gái mất sau 6 giờ hôn mê. Chàng trai thẩn thờ, đó là sự
mất mát hoàn toàn. Tại sao số phận lại trêu đùa độc ác với anh như vậy?
Anh nguyền rủa ông trời sao lại cướp cô ấy khỏi anh, thậm chí không để
anh được gặp mặt cô lần cuối! Anh nguyền rủa thậm tệ! Những chúa trời
kia thật khốn khiếp thay...! Anh căm thù bản thân mình... mất quá lâu để
nhận ra lỗi lầm của mình! Đó là vào năm 1996.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét